Chưa kịp mừng vì mẹ được xuất viện, tôi thẫn thờ khi thấy tin nhắn từ ngân hàng trên điện thoại chồng

Google News

Bình thường hai vợ chồng đều không giấu mật khẩu điện thoại hay tài khoản ngân hàng, chỉ có điều cả hai đều chọn tin tưởng nhau nên chưa bao giờ kiểm tra điện thoại nhau cả. Nhưng chẳng hiểu sao, hôm đó tôi lại tò mò mở điện thoại của chồng ra xem ngân hàng gửi tin nhắn gì tới.

Cưới nhau 5 năm, tôi chưa bao giờ biết thu nhập của chồng là bao nhiêu. Nhà cửa đã có, mỗi tháng chồng chỉ đưa cho tôi 10 triệu để chi tiêu trong nhà, lo tiền học cho con cái, còn lại thì anh tự giữ.

Cũng có vài lân tôi hỏi đến, nhưng chồng đều cáu gắt, bảo tôi can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng tư của anh:

- Anh đã giao kèo ngay từ đầu là tiền ai người nấy giữ. Mỗi tháng anh đưa em 10 triệu, em cũng đóng góp thêm 7 triệu nữa, chẳng nhẽ từng đó sống ở quê vẫn không đủ ăn đủ tiêu à?

Sau vài lần như thế, tôi tự ái không hỏi thêm nữa. Lương tôi 10 triệu, cộng thêm số tiền chồng đưa, biết co kéo cũng để dành được 4 triệu mỗi tháng phòng khi gia đình gặp chuyện gì bất trắc.

Tuy không biết chính xác lương thưởng của chồng, nhưng được cái vì tự cầm tiền nên mỗi ngày lễ Tết, ngày kỷ niệm gì đó chồng đều chủ động mua quà hoặc gửi tiền cho vợ. Quà cáp hai bên nội ngoại đều như nhau, rất chu đáo nên tôi tạm hài lòng với cuộc sống hiện tại.

Thậm chí tôi còn nghĩ rằng, có khi tiền ai nấy giữ, mỗi người đóng góp một khoản vào quỹ chung như thế lại hay. Như vậy tôi chẳng cần phải quản tiền của chồng rồi vài bữa anh lại hỏi tiết kiệm được bao nhiêu rồi, hay khi hết tiền chồng ngửa tay xin thì cả hai bên đều không thoải mái. Nhưng sau một sự việc xảy ra gần đây, tôi lại bị xao động, không biết có nên quản tiền của chồng không nữa.

Tuy tiền ai người nấy giữ nhưng vợ chồng tôi vẫn hòa thuận. (Ảnh minh họa)

3 tháng trước, mẹ tôi đi khám sức khỏe định kỳ thì phát hiện bị ung thư giai đoạn đầu, cần điều trị suốt thời gian dài. Ban đầu, tôi và anh trai bàn bạc mỗi nhà góp 50 triệu để lo cho mẹ chữa bệnh, nhưng số tiền đó vẫn không đủ trả tiền viện phí, chưa kể còn tiền thuốc thang, ăn ở nữa.

Tôi có một khoản tiền tiết kiệm thật, nhưng cách đó không lâu đã hùn vốn mua đất cùng bạn. Mảnh đất đó đến giờ vẫn chưa được giá, chưa bán được nên thành ra tôi hết sạch tiền.

Hỏi chồng tiền để chữa bệnh cho bố, anh cũng bảo dạo gần đây kinh tế khó khăn, lương thưởng thấp nên anh đánh bạo đổ hết tiền để góp vốn kinh doanh với bạn kiếm thêm rồi. Sau đó, tôi đi vay mượn bạn bè khắp nơi, cuối cùng cũng đủ để lo viện phí.

Hiện tại, sức khỏe của mẹ tôi đã tiến triển tốt, về nhà vẫn tiếp tục điều trị bằng thuốc. Cả nhà mừng lắm, liền mở tiệc ăn mừng.

Sẽ chẳng có gì để nói nếu hôm đó quần của chồng không có túi, anh nhờ tôi cầm điện thoại dùm, và tôi đã vô tình thấy tin nhắn từ ngân hàng gửi tới.   

Đọc được tin nhắn ngân hàng gửi tới cho chồng mà tôi ngỡ ngàng. (Ảnh minh họa)

Bình thường hai vợ chồng đều không giấu mật khẩu điện thoại hay tài khoản ngân hàng, chỉ có điều cả hai đều chọn tin tưởng nhau nên chưa bao giờ kiểm tra điện thoại nhau cả. Nhưng chẳng hiểu sao, hôm đó tôi lại tò mò mở điện thoại của chồng ra xem ngân hàng gửi tin nhắn gì tới.

Không xem thì thôi, xem rồi tôi mới ngỡ ngàng khi ngân hàng thông báo đến ngày đáo hạn tài khoản tiết kiệm của chồng. Số tiền trong tài khoản lên đến 500 triệu đồng. Vậy mà khi bố tôi đang nằm viện cần tiền gấp, vậy mà khi tôi hỏi tiền chồng lại nói dối.

Tức tối, đêm hôm đó khi chỉ còn 2 vợ chồng, tôi đã hỏi thẳng anh về số tiền này. Chồng tỏ vẻ khó chịu lắm, rồi anh buột miệng:

- Mẹ em có phải mẹ anh đâu.

Tôi cười trong cay đắng. Hóa ra bao lâu này sự chu đáo của anh đều là giả, trong thâm tâm anh vẫn chỉ coi mẹ vợ là người ngoài nên mới không màng tới sống chết của bà. Từ hôm đó đến nay đã nửa tháng trôi qua, vợ chồng tôi vẫn đang chiến tranh lạnh. Tôi thật sự không biết phải đối mặt với ông chồng vô tâm ấy thế nào nữa.

HẠO PHI (GHI)

Bình luận(0)